Đấu tranh chống chiêu trò lợi dụng tình trạng cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm để chống phá Đảng và Nhà nước - Nhìn từ cuốn sách của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Nâng
cao chất lượng công tác cán bộ để xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức, viên chức
toàn tâm, toàn ý phục vụ lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân _Nguồn:
baovephapluat.vn
Nhận
diện, đấu tranh với chiêu trò lợi dụng tình trạng cán bộ, công chức, viên chức
sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm để chống phá Đảng và Nhà nước ta
Trách
nhiệm của CBCCVC là thực hiện đúng, đầy đủ chức trách, nhiệm vụ, thẩm quyền đã
được Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó để phục vụ lợi ích của Tổ quốc, của
nhân dân, của Đảng. Thời gian qua, nhiều địa phương, đơn vị xuất hiện tình
trạng một bộ phận CBCCVC không thực hiện hoặc chậm trễ trong việc thực hiện
nhiệm vụ, chức trách của mình, làm ảnh hưởng đến lợi ích của người dân, doanh
nghiệp, địa phương, đất nước. Lợi dụng điều này, các thế lực thù địch đã tung
ra luận điệu xuyên tạc để phá hoại nền tảng tư tưởng của Đảng, chống phá Đảng
và Nhà nước ta, vì thế, cần vạch rõ bản chất của âm mưu, thủ đoạn đen tối này
để có giải pháp đấu tranh ngăn chặn hiệu quả.
Thứ
nhất, đấu tranh phản bác luận điệu cho rằng cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh
trách nhiệm là bản chất của nhà nước xã hội chủ nghĩa.
Các
thế lực thù địch xuyên tạc rằng, bệnh sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm
không phải mới có mà đã tồn tại từ lâu, mang tính bản chất của chế độ ta, từ
đó, quy chụp bộ máy nhà nước ta biến chất, cần phải xây dựng một bộ máy nhà
nước khác (?!).
Sự
thật là, Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam
lãnh đạo là Nhà nước của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Tất cả hoạt động
của Nhà nước đều nhằm mục đích bảo đảm cuộc sống ấm no, hạnh phúc của nhân dân.
Với mục tiêu, lý tưởng cao đẹp đó, hàng triệu đảng viên và CBCCVC trong các cơ
quan của Đảng và Nhà nước các cấp không ngừng phấn đấu, vượt qua mọi khó khăn,
thách thức, thậm chí có người đã hy sinh cả tính mạng của mình vì lợi ích của
đất nước, của nhân dân, của Đảng. “Đảng và Nhà nước ta đã có rất nhiều cố gắng
chăm lo đời sống nhân dân. Đảng luôn luôn coi việc bảo đảm và cải thiện đời
sống nhân dân là trách nhiệm to lớn thường xuyên của mình”(1).
Nhưng, bên cạnh những CBCCVC luôn giữ được phẩm chất, đạo đức cách mạng, cũng
có một bộ phận CBCCVC thoái hóa, biến chất về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối
sống, ngại khó, ngại khổ, sợ trách nhiệm, nên không dám làm mà né tránh hay đùn
đẩy trách nhiệm cho người khác. Tuy nhiên, không phải vì thế mà lấy hiện tượng
để đánh giá bản chất, khi cho rằng CBCCVC trong hệ thống chính trị của chúng ta
đều xấu, rằng “cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm là bản chất” của nhà
nước ta, bởi như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định, “nếu xấu như vậy thì
tại sao những năm qua chúng ta tiến hành sự nghiệp đổi mới đạt được những thành
tựu to lớn mà cả thế giới thừa nhận, vị thế nước ta trên trường quốc tế ngày
càng được nâng cao?”(2). Đảng
ta sẵn sàng nhìn nhận một cách khách quan, bên cạnh những thành tựu trong công
tác xây dựng, phát triển đội ngũ đảng viên, CBCCVC, thời gian qua, vẫn còn một
bộ phận đảng viên, CBCCVC sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm và đặt ra yêu
cầu phải đấu tranh không khoan nhượng với những hạn chế, khuyết điểm đó. “Chiến
đấu ở đây không phải chỉ hiểu đơn thuần là chiến đấu với kẻ thù, mà chiến đấu
với tình trạng trì trệ, không phát triển; chiến đấu với việc làm sai trái;
chiến đấu với chính bản thân mình để vượt lên những biểu hiện của chủ nghĩa cá
nhân; chiến đấu chống lại những âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù
địch”(3).
Thứ
hai, đấu tranh phản bác luận điệu cho rằng cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh
trách nhiệm là do chế độ một đảng lãnh đạo.
Các
thế lực thù địch xuyên tạc rằng, do ở Việt Nam chỉ có một đảng duy nhất lãnh
đạo nên quyền lực chính trị tập trung, hạn chế sự sáng tạo của các cá nhân, dẫn
đến nhiều CBCCVC thụ động, không dám có sáng kiến, coi “ý đảng” đứng trên pháp
luật. Từ đó, các thế lực thù địch cho rằng, cần thực hiện đa nguyên, đa đảng,
để quyền lực không còn tập trung, để có pháp luật bảo vệ (?!)
Sự
thật là, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013 khẳng định,
Đảng Cộng sản Việt Nam “là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”(4), “Các
tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ
Hiến pháp và pháp luật”(5). Do
đó, không có chuyện Đảng đứng trên pháp luật hay không theo pháp luật để lãnh
đạo đất nước; nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước bảo đảm tính thống
nhất, không mâu thuẫn với nhau, bởi pháp luật chính là sự thể chế hoá chủ
trương, đường lối, quan điểm được thể hiện trong nghị quyết của Đảng và nghị
quyết của Đảng cũng không thể trái pháp luật. Đảng lãnh đạo Nhà nước nhưng
không can thiệp vào công việc cụ thể của Nhà nước mà chỉ định hướng hoạt động
thông qua nghị quyết, đường lối của Đảng; thông qua tuyên truyền, giáo dục,
thuyết phục; thông qua đội ngũ đảng viên trong bộ máy nhà nước, thông qua công
tác kiểm tra, giám sát và sự gương mẫu của đảng viên. Nhà nước Cộng hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo tổ chức quyền lực theo
nguyên tắc phân công quyền lực, nhà nước của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa, kế thừa những nhân tố hợp lý của mô hình nhà nước pháp quyền của nhân
loại với mục tiêu bảo đảm cho pháp luật trở thành tối thượng, được thực thi
trên thực tế. Điều đó thể hiện ở việc Đảng ta chỉ đạo thể chế hóa tổ chức
quyền lực nhà nước theo nguyên tắc “Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự
phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện
các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp”(6). Như
vậy, quyền lực nhà nước vẫn bảo đảm được vận hành hiệu quả “trên cơ sở các
nguyên tắc pháp quyền, bảo đảm quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân
công rành mạch, phối hợp chặt chẽ và tăng cường kiểm soát quyền lực nhà nước”(7). Ở
Việt Nam, dù một đảng lãnh đạo, dù chúng ta không thực hiện tam quyền phân lập,
song vẫn bảo đảm Hiến pháp là tối thượng thông qua nguyên tắc pháp quyền. Không
có cá nhân, tổ chức nào hoạt động đứng ngoài hay đứng trên pháp luật. Pháp luật
ở nước ta đã quy định rõ nhiệm vụ, quyền hạn của CBCCVC trong hoạt động công vụ(8) và
đó cũng là cơ sở để xác định rõ trách nhiệm của CBCCVC. Vì vậy, để khắc phục
tình trạng CBCCVC sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm, vấn đề cốt yếu không
phải là “thay đổi thể chế chính trị” như các thế lực thù địch rêu rao, xuyên
tạc, mà chính là cần phải hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, gắn
với xây dựng một hệ thống pháp luật dân chủ, công bằng, nhân đạo, đầy đủ, đồng
bộ, thống nhất, kịp thời, khả thi, công khai, minh bạch, ổn định, dễ tiếp cận,
mở đường cho đổi mới sáng tạo, phát triển bền vững và cơ chế tổ chức thực hiện
pháp luật nghiêm minh, nhất quán.
Thứ
ba, đấu tranh phản bác luận điệu cho rằng, cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh
trách nhiệm là do đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực quá quyết liệt.
Các
thế lực thù địch xuyên tạc rằng, đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực
chỉ nhằm “đấu đá nội bộ, triệt phe cánh đối lập”; do Đảng ta xử lý kỷ luật mạnh
tay những đảng viên, CBCCVC tham nhũng, tiêu cực, cả những cán bộ đã nghỉ hưu,
lật lại những vụ tham nhũng, tiêu cực cách đây nhiều năm, nên nhiều CBCCVC sợ
trách nhiệm vì mang tâm lý “làm nhiều sai nhiều, làm ít sai ít, không làm thì
không sai”, né tránh trách nhiệm để bảo đảm “an toàn”(?!).
Phát
biểu tại Phiên họp thứ 21 của Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham
nhũng, tiêu cực, ngày 20-1-2022, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã yêu cầu phải:
“Chấn chỉnh, đấu tranh đẩy lùi, loại bỏ tư tưởng lo ngại việc đẩy mạnh phòng,
chống tham nhũng sẽ “làm chậm sự phát triển”, làm “hạn chế sức sáng tạo, dám
nghĩ, dám làm”, “nhụt chí”, “làm cầm chừng”, “phòng thủ” trong một bộ phận cán
bộ, công chức, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp”(9). Tổng
Bí thư khẳng định: “Đẩy mạnh phòng, chống tham nhũng và xây dựng, chỉnh đốn
Đảng chỉ làm “chùn bước” những ai có động cơ không trong sáng, đã trót “nhúng
chàm” và những người không nắm vững chủ trương, chính sách của Đảng, thiếu kiến
thức, kinh nghiệm và bản lĩnh”(10).
Ngoài
ra, thực tế cho thấy, tình trạng sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm có một
phần nguyên nhân từ sự yếu kém của một bộ phận CBCCVC do hạn chế về năng lực,
về phẩm chất, đạo đức hay đã từng mắc phải sai phạm trong thực hiện chức trách,
nhiệm vụ, nay sợ bị phát hiện và bị xử lý, nên không dám làm hoặc làm “cầm
chừng”, “đối phó”, né tránh trách nhiệm để mong được “an toàn”. Cần nhận thức
rằng, cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực do Đảng ta, đứng đầu là
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo, với phương châm “kiên quyết, kiên trì,
không có vùng cấm, không có ngoại lệ, bất kể người đó là ai” được tiến hành
mạnh mẽ, quyết liệt thời gian qua là động lực quan trọng để thúc đẩy phát triển
đất nước, “chính nhờ làm tốt công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng, đẩy mạnh đấu
tranh phòng, chống tham nhũng đã góp phần quan trọng thúc đẩy phát triển kinh
tế - xã hội, giữ vững ổn định chính trị, tăng cường quốc phòng, an ninh và đối
ngoại”(11). Đấu tranh phòng, chống tham nhũng,
tiêu cực hiệu quả góp phần làm trong sạch bộ máy của Đảng, Nhà nước, giảm bớt
sự nhũng nhiễu của một bộ phận CBCCVC đối với người dân, doanh nghiệp, qua đó,
ngày càng củng cố niềm tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước. Như vậy, rõ
ràng, đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực mang lại nhiều lợi ích,
không hề “làm cản trở sự phát triển của đất nước” như các thế lực thù địch
xuyên tạc.
Giải
pháp phòng, trị bệnh sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm
Tình
trạng CBCCVC sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm như một căn bệnh đã và
đang gây nhiều tác động tiêu cực đối với sự phát triển đất nước. “Thái độ sợ
trách nhiệm của một số cán bộ, đảng viên đang là một trở ngại cho công tác của
Đảng và Nhà nước, làm cho công việc bị trì trệ, dậm chân tại chỗ, làm cho những
nhân tố mới không phát huy được, những khuyết điểm và nhược điểm không được
khắc phục kịp thời, và làm cho trình độ, năng lực công tác của cán bộ chậm được
nâng cao”(12).
Trước hết, bệnh sợ trách nhiệm làm cho nhiều CBCCVC thụ động trong công việc,
đùn đẩy trách nhiệm. Vì vậy, nhiều nhu cầu thiết thực, chính đáng của người
dân, doanh nghiệp không được giải quyết kịp thời, dẫn đến sự suy giảm niềm tin
đối với bộ máy công quyền. “Người sợ trách nhiệm thường làm việc một cách cầm
chừng cho “đủ bổn phận”, cốt sao không phạm phải khuyết điểm gì lớn. Vì luôn
luôn lo sợ phải chịu trách nhiệm về những việc sẽ xảy ra, cho nên không muốn
cải tiến công tác, không dám mạnh dạn thay đổi những cái không hợp lý, chỉ làm
theo nếp cũ. Vì sợ trách nhiệm mà đi đến bảo thủ”(13). Đáng
lo ngại hơn, bệnh sợ trách nhiệm còn làm cho những khuyết điểm trong thực thi
công vụ không được chỉ ra, vì “Người sợ trách nhiệm còn ngại “va chạm” trong
quan hệ với các đồng chí trong đơn vị, với cấp trên và cả với cấp dưới. Lấy cớ
phải có tác phong “thận trọng, chín chắn”, phải “giữ gìn đoàn kết”, các đồng
chí đó không thẳng thắn phê bình những người phạm khuyết điểm, không đấu tranh
chống những hiện tượng tiêu cực, những tư tưởng và việc làm trái với đường lối,
chính sách của Đảng và Nhà nước”(14).
Để
phòng, trị có hiệu quả những tác hại nghiêm trọng của căn bệnh sợ trách nhiệm,
né tránh trách nhiệm của một bộ phận CBCCVC, cần chú trọng thực hiện một số
giải pháp:
Thứ
nhất, bảo đảm tính thống nhất, đồng bộ của hệ thống pháp luật.
Bệnh sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm có một phần nguyên nhân là do hệ
thống pháp luật hiện hành còn những bất cập, chồng chéo, thiếu thống nhất, có
thể cùng một vấn đề nhưng có nhiều cách hiểu và vận dụng khác nhau, dễ sai
phạm, nên nhiều CBCCVC né tránh việc thực hiện. Vì vậy, cần quan tâm nghiên
cứu, sửa đổi, hoàn thiện các quy định của pháp luật, đặc biệt là các văn bản
dưới luật, khắc phục tình trạng mâu thuẫn, chồng chéo, bảo đảm tính thống nhất,
chặt chẽ, đồng bộ, dễ hiểu, dễ triển khai thực hiện, tạo cơ sở pháp lý vững
chắc để CBCCVC tự tin thực thi trách nhiệm công vụ trong chức trách, thẩm quyền
của mình.
Thứ
hai, quy định rõ trách nhiệm cá nhân, tập thể trong hoạt động
công vụ. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ rõ: “Hiện nay còn có những cơ
quan, đơn vị vì phân công không rõ ràng, quy định không rành mạch về trách
nhiệm và quyền hạn của từng người cho nên không thể đánh giá đúng ai làm tốt,
ai làm không tốt; khi xảy ra việc làm sai gây tổn hại cho Đảng và Nhà nước thì
chỉ có thể kiểm điểm tập thể chung chung, không biết quy trách nhiệm cụ thể về
ai”(15). Do đó, cần tiếp tục thực hiện có
hiệu quả chủ trương một người có thể làm nhiều việc nhưng công việc nào cũng
phải có người phụ trách, quy định và phân biệt rạch ròi trách nhiệm cá nhân và
tập thể, tránh trường hợp “tranh công đổ lỗi”, khi thành công thì nhận thành
tích cá nhân, khi thất bại, kém hiệu quả lại đổ lỗi cho tập thể. Đặc biệt, cần
có những quy định xác định rõ trách nhiệm cá nhân không chỉ khi thực hiện sai
quy định pháp luật mà còn cả khi không thực hiện đầy đủ theo thẩm quyền được
giao, để công việc bị chậm trễ. Khi trách nhiệm cá nhân trong hoạt động công vụ
rõ ràng sẽ hạn chế được tình trạng CBCCVC không dám làm, sợ trách nhiệm, né
tránh trách nhiệm.
Thứ ba, phát
huy dân chủ trong thực thi công vụ. Tình trạng cấp trên bao biện, không chú ý
lắng nghe ý kiến và trao quyền cho cấp dưới đã và đang xảy ra ở nhiều cấp,
nhiều ngành, tạo ra một đội ngũ CBCCVC thụ động, không dám làm, không dám quyết
định và né tránh trách nhiệm. Tổng Bí thư đã chỉ rõ: “Có những cán bộ cấp trên
không tôn trọng chức trách, quyền hạn của cấp dưới, đã không chú ý đề cao, phát
huy tính chủ động sáng tạo của cán bộ cấp dưới, rồi tự cho mình là đi sâu đi
sát, là có tác phong cụ thể. Cách làm việc như vậy thường khiến cho những cán
bộ vốn ỷ lại, thụ động dễ dàng lẩn tránh trách nhiệm. Cũng có trường hợp người
lãnh đạo ở cấp trên không khách quan lắng nghe ý kiến của cán bộ cấp dưới, chỉ
muốn nghe những lời khen và đồng tình với mình, không thích những cán bộ có ý
kiến trái với mình, cho nên không cổ vũ, khuyến khích cán bộ cấp dưới độc lập
suy nghĩ, chủ động sáng tạo trong công việc và thẳng thắn phát biểu, đề đạt ý
kiến. Thái độ đó của cấp trên thực tế là ủng hộ những cán bộ sợ trách nhiệm, những
người “chỉ làm những việc mà người ta bảo làm””(16). Do
đó, phải đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, trao quyền nhiều hơn cho cơ quan cấp
dưới, cán bộ cấp dưới để họ có quyền quyết định và tự chịu trách nhiệm về quyết
định của mình. Đồng thời, cán bộ lãnh đạo, quản lý phải có phong cách lãnh đạo
và làm việc dân chủ, luôn lắng nghe, tôn trọng ý kiến của cấp dưới, khuyến
khích cấp dưới phát biểu, đối thoại, đề ra sáng kiến, kể cả trái với quan điểm
của mình, từ đó sẽ tạo ra một đội ngũ CBCCVC dám nói, dám làm, dám chịu trách
nhiệm.
Đoàn
viên, thanh niên đọc tìm hiểu cuốn sách “Kiên quyết, kiên trì đấu tranh phòng,
chống tham nhũng, góp phần xây dựng Đảng và Nhà nước ta ngày càng trong sạch,
vững mạnh” của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng _Ảnh: TTXVN
Thứ tư, nâng
cao chất lượng công tác cán bộ. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng không chỉ làm rõ
nguyên nhân khách quan, bên ngoài của căn bệnh CBCCVC sợ trách nhiệm, né tránh
trách nhiệm như thể chế, pháp luật…, mà còn nêu ra nguyên nhân chủ quan, bên
trong. “Nguồn gốc chủ yếu của bệnh sợ trách nhiệm là chủ nghĩa cá nhân. Chính
vì luôn luôn tính toán cho lợi ích cá nhân, bo bo “bảo vệ” lấy cái cá nhân của
mình mà mất cả dũng khí đấu tranh,… không dám đương đầu trước khó khăn, không
dám nghĩ, không dám làm, chỉ tránh khó ngại phiền”(17). Do
đó, để trị tận gốc căn bệnh này, phải đổi mới toàn diện công tác cán bộ, trước
hết là phải thường xuyên đào tạo, bồi dưỡng, rèn luyện, nâng cao trình độ, năng
lực, bản lĩnh chính trị, phẩm chất, đạo đức cách mạng cho đội ngũ cán bộ, đảng
viên. Khi đã một lòng, một dạ vì đất nước, lấy hạnh phúc của nhân dân làm mục
tiêu, lý tưởng phấn đấu thì họ sẽ không ngại đương đầu với khó khăn, thử thách,
sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân để thực hiện mục tiêu, lý tưởng mà mình đã lựa
chọn. Từ đó, bệnh sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm sẽ khó có đất để tồn
tại.
Cùng
với công tác đào tạo, bồi dưỡng, cần chú trọng đổi mới, nâng cao chất lượng
công tác đánh giá CBCCVC theo hướng bổ sung tiêu chí cụ thể đối với những
CBCCVC dám nghĩ, dám làm, có nhiều đổi mới, sáng kiến được tập thể, lãnh đạo cơ
quan, đơn vị công nhận, đánh giá tốt, là tấm gương để những cán bộ sợ trách
nhiệm, né tránh trách nhiệm thay đổi thái độ, tinh thần trách nhiệm trong công
việc. Gắn việc đánh giá với công tác khen thưởng, kỷ luật, bổ nhiệm, thay thế,
điều động, luân chuyển CBCCVC. Những cán bộ có tinh thần trách nhiệm cao trong
thực thi công vụ, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, có tinh thần đổi
mới, sáng tạo cần được đánh giá khách quan, khen thưởng kịp thời, được đề bạt,
bổ nhiệm lên vị trí cao hơn. Ngược lại, những cán bộ làm việc cầm chừng, cố
tình đùn đẩy, né tránh trách nhiệm cần có hình thức xử lý thích hợp, thậm chí
điều chuyển hoặc truy cứu trách nhiệm chính trị, pháp lý, kỷ luật, thay thế kịp
thời. Nâng cao chất lượng của công tác cán bộ ở tất cả các khâu, các quy trình
là giải pháp vừa cấp bách trước mắt, vừa căn cơ lâu dài để phòng, trị căn bệnh
sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm.
Để
khắc phục tình trạng cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm, cần vừa đấu
tranh với luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, lợi dụng hạn chế này để
chống phá Đảng và Nhà nước ta, vừa phải quyết liệt đấu tranh với chính những
tiêu cực, hạn chế từ trong nội bộ đội ngũ CBCCVC của Đảng và hệ thống chính
trị. Ngăn chặn, hạn chế tình trạng cán bộ sợ trách nhiệm, né tránh trách nhiệm
là yêu cầu cấp thiết để thực hiện thành công chủ trương xây dựng đội ngũ cán bộ
“7 dám” (dám nghĩ; dám nói; dám làm; dám chịu trách nhiệm; dám đổi mới sáng
tạo; dám đương đầu với khó khăn, thử thách; dám hành động vì lợi ích chung),
mà Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng đã đề ra, góp phần xây dựng Đảng và
hệ thống chính trị ngày càng trong sạch, vững mạnh./.
NGUYỄN THANH SƠN - TRỊNH XUÂN THẮNG
Tạp
chí Cộng sản - Học viện Chính trị khu vực IV
Nguồn:
tapchicongsan.org.vn
--------------------------
(1),
(2), (3), (9), (10), (11), (12), (13), (14), (15), (16), (17) Nguyễn Phú
Trọng: Kiên quyết, kiên trì đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu
cực, góp phần xây dựng Đảng và Nhà nước ta ngày càng trong sạch, vững mạnh,
Nxb. Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2023, tr. 229, 305, 293, 204 - 205,
100, 99, 468, 466, 467 - 468, 470, 470, 469
(4) Khoản 1, Điều 4, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013
(5) Khoản 3, Điều 4, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013
(6) Khoản 3, Điều 2, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013
(7) Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII, Nxb. Chính
trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2021, t. I, tr. 175
(8) Luật Cán bộ, công chức năm 2008; Luật Viên chức năm 2010; Luật sửa đổi, bổ
sung một số điều của Luật Cán bộ, công chức và Luật Viên chức năm 2019